1. Làn Khói Thuốc
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Một mình một nỗi niềm riêng
Rít từng hơi thuốc khói huyền bay bay
Khói bay mà ngỡ dáng ai
Chờn vờn mộng mị ngà say mộng tình.
Khói bay quyện bóng với hình
Gửi thương vào nhớ chồng chềnh hư vô
Làn sương làn khói mơ hồ
Mờ mờ ảo ảo dạt xô ưu phiền.
Khói bay ta ngỡ cõi tiên
Đời thường mộng thực hoặc huyền hanh hao
Gửi hình vào ngọn khói nào
Làn nào cho nhớ sợi nào cho em.
Vàng tay khói thuốc môi mềm
Vàng căn phòng nhỏ bóng em nhạt nhòa
Khói thuốc nhuộm mái tóc pha
Sương lam hòa lệ tình xa khó gần.
2. Điếu Thuốc Trong Đêm
Tác giả: Lê Văn Nhơn
Điếu tàn thuốc ta cầm ta hút
Đêm lạnh về từng phút từng giây
Làm con tim đắng ngất ngây
Buồn trong gió thổi hao gầy nhớ mong.
Tình xưa cũ lặn trong nổi nhớ
Kỷ niệm xưa tan vỡ lâu rồi
Duyên hờ mộng ước xa vời
Mình anh thao thức đơn côi một mình.
Tàn điếu thuốc cuộc tình dần lặng
Nuốt tâm tư xa vắng ái trần
Chôn vào quá khứ xa dần
Tan theo làn khói vô ngần lãng quên.
Thôi từ bỏ thuyền quyên hẹn ước
Để mối tình se bước mà đi
Tìm nơi trao gửi thầm thì
Bên hồng duyên mới phong thì thế gian.
3. Đêm Dài, Giấc Ngủ Chẳng Tìm Về
Tác giả: Vân Phong
Ta không khóc nhưng lòng sao thổn thức
Cho đêm dài giấc ngủ chẳng tìm về
Tình dỗi hờn bởi nông nổi u mê
Đời lầm lỡ biết bao giờ trở lại
Nếu biết trước người đi lòng tê dại
Thà không yêu ta cứ mãi đơn côi
Chẳng bao giờ than trách phận cuộc đời
Không cay đắng nhìn cõi lòng trống vắng
Chấp tay nguyện cầu đêm dài vô tận
Hãy cho lòng trở lại những ngày xưa
Tình yêu ơi, nói sao để cho vừa
Chỉ biết gởi thở than cùng gió thoảng
Biết yêu người khổ đau sao vẫn chọn
Đêm từng đêm khói thuốc quẩn quanh đời
Thương nhớ ai buồn lắng đọng, sầu rơi
Nhìn giọt đắng chảy sâu vào ký ức.
4. Bên Làn Khói Thuốc
Tác giả: Vạn Vương Sầu
Giờ này ai đã ngủ say,
Còn tôi ngậm điếu thuốc cay đắng lòng,
Ngày mai người sẽ lấy chồng,
Bỏ lại quá khứ màu hồng xưa kia.
Khói thuốc bay…buồn trăm phía,
Cuộc tình ngang trái chia lìa cách đôi.
Không sợ số kiếp đơn côi,
Bản thân tự trách nghèo rồi mất em,
Để mai quặn lòng ngó xem,
Người ta hạnh phúc ấm êm cuộc tình.
Canh năm trời ló bình minh,
Điếu thuốc tàn lụi…thình lình lệ rơi.
Tim này xin trả lại người,
Khuyết đi nửa mảnh trọn đời nát tan.
5. Đêm Thao Thức
Tác giả: Vạn Vương Sầu
Trăng tròn trăng tít trên cao,
Tôi buồn rầu rĩ quặn đau chốn này,
Khói thuốc lan toả cay cay,
Mắt ngắm nghiền lại ôm hoài tương tư,
Đơn phương tình thật cũng hư,
Làm sao biết rõ tình từ con tim,
Để đêm nghe tiếng lặng im,
Phố đèn đã tắt…càng thêm…thắt lòng.
6. Thuốc Tàn
Ta thả hồn trôi điếu thuốc tàn
Lững lờ theo khói phút đi hoang
Lang thang đâu đó trong sâu thẳm
Vất vưởng nổi trôi với gió ngàn
Mơ nụ cười xinh không giả dối
Mộng vòng tay ấm chẳng đa mang
Thuốc tàn khói tắt lòng chợt nhói
Một phút huy hoàng cũng vụt tan…..
7. Thao Thức Bên Điếu Thuốc Tàn
Tác giả: Hạnh Kim
Đêm canh thâu đốt tàn hơn nửa điếu
Trăn trở tình xa khuất bóng thời xưa
Một chút hương thoảng khói thuốc đu đưa
Hồn lãng đãng tình thơ người chấp bút
Ngàn đêm nhớ, vạn đêm buồn ray rứt
Giọt sầu loang nhỏ thấm ướt từng trang
Sao tơ lòng mãi rối sợi bẽ bàng
Tình vọng tưởng nghe tim buồn tê tái.
8. Không Đề
Như tất cả tình yêu là có lẽ
Vì một người mà ta phải suy tư
Nhận nơi đây làm con tim thầm kín
Lẫn nổi niềm để thương nhớ đó thôi
Vì tình yêu không phải là mong ước
Bởi vì tôi là khói thuốc phiêu linh
Tình là gió, số phận là phù du
Không thể ngờ tình phủ phàng duyên kiếp
Bởi yêu người mà người không đáp lại
Yêu đơn phương đành chấp nhận thế thôi
Không nói ra người cho là giả dối
Nói ra rồi người lại nói không tin
Dù năm tháng có trôi theo phương nhớ
Vẫn ngậm ngùi ôm lấy một thương đau.